Nếu có ai hỏi: “Trước và sau khi học hỏi về hiệp hành, bạn cũng làm từng ấy việc có gì khác đâu?” Câu trả lời sẽ là: “Vâng, cũng từng ấy việc nhưng với tinh thần khác bạn ạ! Trước đây tôi thích làm một mình, thích cậy dựa vào sức mình là chính. Còn bây giờ tôi ý thức mình phải làm việc với nhiều người, tôi biết mạnh mẽ đặt mình dưới sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần nên kết quả có khác chứ!”
Các bạn tôi chia sẻ trải nghiệm về hiệp hành đơn sơ lắm, như thế này:
– Mình thấy vui khi được làm việc với những nhóm bạn trẻ hơn, năng động hơn, đầy nhiệt huyết trong việc bác ái, chia sẻ giúp đỡ mọi người bất kể lương giáo trong suốt 2 năm dịch bệnh hoành hành. Niềm vui ấy mở ra nhiều mối quan hệ mới, giúp bản thân mình thấy thăng tiến hơn trong suy nghĩ và hành động. Mặt khác, lại có dịp giới thiệu Đức Kitô qua cách ứng xử hiền hòa, khuyên lơn các bạn trẻ cùng gắn kết, giúp đỡ nhau hoàn thành công việc, biết sống chia sẻ, nâng đỡ nhau chứ không co cụm trong nhóm riêng.
– Bạn hỏi sức mạnh nào thúc đẩy mình ư? Xin thưa mỗi ngày mình đến với Chúa xin Ngài thực hiện những gì Ngài muốn nơi con. Thánh lễ mỗi sáng mình cùng với ca đoàn cất cao giọng hát chúc tụng Chúa, nhiều khi giọng bị khàn, ho, hát lạc nhịp, nhưng vẫn động viên nhau và cùng cười phục vụ Chúa và cộng đoàn.
May mắn tiếp theo là được chia sẻ niềm tin với các bạn tân tòng. Lúc đầu các bạn tìm hiểu Chúa để lập gia đình. Sau một số buổi học chia sẻ thực tế, các bạn tâm đắc vì những điều mình đang lo, đang băn khoăn về gia đình sao đúng quá! Từ đó bạn dự tòng hăng say tìm hiểu Đạo và có niềm tin vào Chúa mạnh hơn bạn đạo gốc. Đó cũng là động lực giúp bản thân mình trau dồi kiến thức qua những bài giảng, những bài chia sẻ về phụng vụ. Mình cố gắng đọc và sống theo Lời Chúa mỗi ngày. Thói quen trước khi đi ngủ là gửi một câu Lời Chúa cho bạn bè, cho người mới quen. Việc này dù mất thời gian, nhưng bù lại là những háo hức của người nhận giúp mình thêm sức bền loan truyền Lời Chúa bằng trang cá nhân của mình. Hiệp hành từ xa qua intenet!
– Đối với người thân trong gia đình, mình phục vụ với niềm vui, mong Chúa ban cho gia đình vui vẻ, hạnh phúc. Có lần mình thăm viếng gia đình một người bệnh. Mình chỉ ngồi chăm chú lắng nghe họ giãi bày tâm sự với bao khó khăn, cực nhọc, khó chịu… trong đời! Vậy mà khi ra về lại nhận được lời cám ơn chân tình vì có người chịu khó nghe họ nói, vì điều đó giúp họ giải tỏa nỗi lòng và tìm lại được sự bình an.
Lần khác, mình tổ chức một buổi cơm thân mật cho một bệnh nhân, với sự hiện diện của vài người thân quen khi xưa, để rồi nhận được từ người bệnh một nụ cười tươi vui mãn nguyện. Dù có tốn kém, có chút thiệt thòi, nhưng lòng mình tràn đầy niềm vui sâu đậm vì cảm nhận Chúa đang hiện diện và đang cùng tra tay vào cày mà cất bước song hành với mình.
Nhờ các trải nghiệm này nhiều bạn đã “ngộ” ra hiệp hành là một lối sống: sống với nhau và với mọi người như Chúa đã sống với mình và với mọi người. Theo đó, mọi người sẽ được tôn trọng, chấp nhận và lắng nghe, chẳng có ai bị loại trừ hay gạt ra bên lề.
—
Trích từ bài viết “NIỀM VUI HIỆP HÀNH” – Maria Trần Thị Nhan – TGP. Sài Gòn
Nguồn: hdgmvietnam.com