Có hai người chơi bập bênh với nhau. Người này thì cứ muốn người kia ghì bên họ xuống thấp, để mình được lên cao. Không ai chịu nhường ai và cả hai mãi ở thế cân bằng. Có người thấy vậy mới nói:
– Tại sao các bạn không chịu nhường nhau? Nếu người này chịu ghì đầu bên mình xuống trước thì ắt hẳn sẽ được lên cao ngay sau đó, còn nếu không thì mãi mãi các bạn chỉ giậm chân tại chỗ thôi.
Trong cuộc sống cũng vậy, nên biết nhường nhịn nhau, nếu không biết vì người khác trước thì sẽ chẳng có ai vì mình đâu.
Nơi đời sống thường ngày, tâm trạng hơn thua không chỉ cản trở người khác mà còn làm thiệt hại chính mình. Đời có được có mất, không đặt nặng chuyện “lên voi xuống chó”, sống an nhiên thì mới được thảnh thơi.
Danh là gì? Lợi là gì? Nếu vì nó mà chúng ta không hạnh phúc, rồi cứ sống bận lòng. Liệu có đáng không?
(sưu tầm)