TRẢ LỜI
“cái” mà Chúa Giê-su nói đến chính là giáo lý mới, gần gủi hơn với người dân thường (so với lề luật, giáo luật thời ký đó); là “kho báu nước trời” được mặc khải “Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu kín không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn. Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha.” (Lc 10, 21); là việc các môn đệ được tận mắt thấy những phép lạ mà Chúa Giê-su đã làm, là tai nghe lời ban sự sống từ Chúa Giê-su, là bản thân làm được những điều kỳ diệu (Lc 10, 19-20).
“Phúc thay mắt nào được thấy điều anh em thấy! Quả vậy, Thầy bảo cho anh em biết: nhiều ngôn sứ và nhiều vua chúa đã muốn thấy điều anh em đang thấy, mà không được thấy, muốn nghe điều anh em đang nghe, mà không được nghe.” (Lc 10, 23-24).
Thánh sử Mát-thêu còn cho biết cụ thể hơn đó là “ơn hiểu biết các mầu nhiệm Nước Trời”: “Bởi vì anh em thì được ơn hiểu biết các mầu nhiệm Nước Trời, còn họ thì không” (Mt 13, 11).
“Còn anh em, mắt anh em thật có phúc vì được thấy, tai anh em thật có phúc, vì được nghe. Quả thế, Thầy bảo thật anh em, nhiều ngôn sứ và nhiều người công chính đã mong mỏi thấy điều anh em đang thấy, mà không được thấy, nghe điều anh em đang nghe, mà không được nghe” (Mt 13, 16-17).